Có lẽ điều mà dù ở giới tính nào, đang làm công việc gì, có đạt được những thành tựu mà mình mong muốn hay chưa thì tụi mình đều đã có vài lần tự đặt cho mình những câu hỏi đúng không? Và hành trình rẽ sang Digital Marketing của mình bắt đầu từ những câu hỏi đó
- Liệu công việc hiện tại có còn là điều mình thật sự muốn làm không?
- Điều này có khiến mình hạnh phúc hơn
- Mình có còn đủ thời gian để bắt đầu một cái gì đó
- Bây giờ có phải là trễ quá chưa?
Mình bắt đầu với Event như một kiểu đam mê cực kì với nó
Mình từng rất yêu sự bận rộn, yêu những ánh đèn sân khấu, yêu những con người mà mình gặp gỡ và những điều mà nghề đã mang lại. Nhưng đến một thời điểm, trong chính những điều náo nhiệt đó, mình lại thấy lạc lỏng, không phải chỉ là lạc hướng mà gần như không còn biết bản thân mình là ai.
Ra trường, mình lao vào làm việc như kiểu chẳng còn lựa chọn nào khác, với một mức lương ở thời điểm đó buộc mình phải làm hai việc cùng lúc. Một công việc part-time mà trước khi ra trường mình đã đi làm để tự chi trả sinh hoạt và công việc thứ hai đó là làm sự kiện. Thời điểm đó nó thật sự khiến mình vui vẻ, theo cái cách mà mình nghĩ là mình đang làm tốt, nhưng có điều gì đó cứ trống rỗng mỗi ngày.
Mình đã học hỏi rất nhiều từ Event:
- Sáng tạo, dàn dựng, từ cái kịch bản đến backdrop.
- Làm việc dưới áp lực cao, thời gian không đủ.
- Niềm vui khi nhận lại thành quả của cả team và sự hài lòng của khách hàng.
Nhưng càng làm lâu, mình càng nhận ra rằng những điều đó chỉ là khoảnh khắc, sự vui vẻ, hân hoan, nó đều dừng lại và qua đi. Hành trình thay đổi nghề nghiệp của mình bắt đầu khi niềm vui không còn trọn vẹn.
Vũ trụ đã đưa mình đến Digital Marketing như thế nào?
Đại dịch đến và đưa mình về con số 0 – và cũng mở ra một cánh cửa khác
Thời gian này mình đang làm việc cùng một công ty ở Sài Gòn, dịch nổ, mình ngưng việc… đó là cú shock lớn trong hành trình trưởng thành của mình cho đến hiện tại, mình sẽ chia sẻ nó trong một mục khác. May mắn cho mình ở thời điểm đó, một người đồng nghiệp đã cho mình cơ hội đầu tiên với content – những con chữ, mình xem nó như một cái phao cứu sinh lúc mình sắp chết đuối vậy. Nhưng cũng chỉ dừng lại ở việc, người khác nhận xét có một xíu năng khiếu về nó, chứ mình không hoàn toàn biết cách làm một cách chỉnh chu, cách sắp xếp như thế nào. Và khi mình đồng hành với nó trong một thời gian dài, thì nó lại càng đánh thức một điều gì đó trong con người mình ngày xưa. Một cô bé từng muốn được viết truyện tranh, từng viết mấy cuốn nhật ký khoá lại, và từng được sống bằng từng câu chữ.
Từ đó đến nay, viết không còn rời khỏi mình. Dù quay lại làm sự kiện sau đại dịch, mỗi khi rảnh rỗi mình lại nhận job để viết như kiểu dùng chữ để tái tạo lại mình. Cho đến lúc 30 tuổi, một cột mốc khiến mình bắt đầu tự hỏi: “Mình đang làm cái gì đây?”. Cái tuổi mà ai cũng nói là nên ổn định, thì mình chọn rẽ hướng. Năm 2025, một năm mà mọi người nói là năm trả nghiệp, một chặng đường chín năm theo luật nhân quả, năm buông bỏ những điều không còn phù hợp và thích hợp cho việc chọn một thứ gì đó khác.
Vậy có phải là bắt đầu lại không hay là trở về
Mình không biết gọi nó là bắt đầu hay trở về nữa. Vì thật ra, mọi thứ từng xảy ra đều đang kết nối và dẫn lối mình đến đây, mình nghĩ là cái gì đến thì nó sẽ phải đến
Mình không phủ nhận những gì mình đã làm được với Event – nó giúp mình hiểu người, lên kế hoạch, làm việc nhóm, xử lý áp lực. Và Digital Marketing với mình – là nơi những kỹ năng đó vẫn còn giá trị, nhưng lại cho mình cơ hội đi xa hơn, sâu hơn và bền vững hơn. Và mình bắt đầu học sâu hơn:
- Hành trình học viết blog
- Học hành vi người dùng
- Học làm nội dung đa kênh, học SEO, tìm hiểu thương hiệu cá nhân

Không phải để trở thành một ai đó thật giỏi, mà để bản thân mình hạnh phúc hơn. Mỗi bài viết như là một nấc thang với mình, mỗi dự án là một lần học. Mỗi ngày trôi qua mình đều nhắc nhở bản thân: hãy viết, hãy kể, và sống một cách thật lòng.
Nếu bạn cũng đang ở một “cú rẽ” nào đó
Rẽ sang Digital Marketing không phải là một quyết định dễ dàng với mình. Nhưng nó đánh thức trong mình một phần con người từng ngủ quên – có lẽ mình sẽ không sai khi lắng nghe chính mình.
Bạn cũng vậy, hãy cứ cho phép mình thử. Hãy cứ bắt đầu, dù là chậm, dù là chưa chắc chắn.
Vì nếu bạn cứ chờ khi mình “sẵn sàng”, bạn có thể sẽ không bao giờ đi.
