Có những chuyến đi thiện nguyện không chỉ đánh dấu bằng toạ độ bản đồ, không thể lưu giữ trọn vẹn qua ống kính máy ảnh, và càng không thể diễn đạt trọn vẹn bằng lời.
Những chuyến đi ấy – chỉ có thể giữ lại bằng những nhịp rất khẽ trong tim, những cảm xúc len lỏi giữa từng khoảnh khắc cho đi và nhận lại.
Mình rất biết ơn vì cuộc sống đã đưa mình đến với hành trình từ thiện từ rất sớm. Và suốt những năm tháng thanh xuân, từ thời sinh viên cho đến khi trưởng thành, mình vẫn may mắn được đồng hành cùng nó – những hoạt động mang nhiều giá trị tinh thần hơn cả vật chất.
Chuyến đi thiện nguyện – nơi trái tim bắt đầu biết cảm
Mình lớn lên trong một gia đình luôn dạy về sự sẻ chia. Nhưng cho đến năm 2014, khi là một có bé sinh viên, mình mới thực sự bước vào chuyến đi từ thiện đầu tiên.
Một người bạn cùng lớp đã rủ mình tham gia một chuyến đi đến vùng xa – nơi mình gặp một người chị vẫn tổ chức những chương trình từ thiện đến tận hôm nay. Không phải là một tổ chức từ thiện lớn, nhưng nhóm chị lại mang những trái tim đủ rộng ôm trọn những điều giản dị. Và mình – một đứa trẻ đang tập lớn – đã bắt đầu học cách cho đi từ những người như vậy.
Trong một lần gần đây nhất, là chuyến hành trình giúp mình thấy rõ lòng mình hơn bao giờ hết. Mình – chỉ là người trẻ bận rộn, ám ảnh với cảm xúc và mọi thứ xung quanh, nhưng đã được gột rửa bằng những ánh mắt trẻ thơ trong veo.

Mình nhận ra, mỗi người trong thế giới này đều đang cố gắng sống trong hoàn cảnh riêng của họ. Và với họ – một hộp sữa, một chiếc áo, một vài viên kẹo… có thể là cả một ngày hạnh phúc. Từ thiện, với mình không còn là hành động trao tặng vật chất, mà là một hành trình chạm đến tâm hồn – nhẹ nhàng nhưng đủ sâu.