Mình đã sống và tin rằng, thế giới này được vận hành như một câu chuyện cổ tích. Mình nghĩ chỉ cần sống tốt thì mọi thứ sẽ được đền đáp, một niềm tin nghe có vẻ đơn giản nhưng lại trở thành lẽ sống suốt những năm tháng tuổi trẻ của mình. Một câu chuyện cổ tích không hề hư cấu, nhưng cũng rất thần kỳ là một thiên thần nhỏ – người chữa lành tâm hồn mình đã xuất hiện đúng thời điểm trước khi tất cả những vỏ bọc trong mình sụp đổ.
Khi một sinh linh nhỏ bước vào cuộc đời mình
Mình đã từng đọc một câu rất hay: “Máu mủ chỉ mang giá trị huyết thống, còn tình thương mới tạo nên gia đình”. Có lẽ điều kỳ diệu nhất trong cuộc sống này là ta có thể được chữa lành từ những người thân quen nhất – một em bé đặc biệt – đứa em họ. Tình yêu thương của nó dành cho mình đủ lớn để bao trọn tâm hồn vụn vỡ của mình, mà đến khi nhìn lại mình mới nhận ra. Em bé mang chiếc tên Tony – cái tên nhỏ xíu, nhưng mang trong mình một sứ mệnh lớn lao.
Mình có nói là từ nhỏ mình đã có hai gia đình, và Tony là con của dì – người cũng có thể nói là có lối sống ảnh hưởng rất nhiều đến cách mình trưởng thành. Vì một vài lý do mà bé về sống với mình theo một sự sắp xếp đơn thuần của gia đình,và mình sẵn sàng đón nhận bé như một thành viên xứng đáng được có mặt ở cuộc đời này. Lúc đó mình 23 tuổi, mới ra trường, làm hai job và cũng chỉ đang loay hoay trên con đường tìm kiếm bản thân, một độ tuổi mà suy nghĩ chưa trưởng thành về mặt khoa học.
Tony khi đó được khoảng 6 tháng tuổi, cũng đang chập chững những bước đầu tiên trong thế giới này. Một em bé đang lớn lên, đồng hành cùng một người lớn chưa kịp trưởng thành. Cuộc gặp gỡ định mệnh cho một khởi đầu câu chuyện tình cảm gia đình mà mình sẽ không bao giờ quên được hành trình này.
Việc chữa lành bản thân từ những điều giản dị
Mình đã có một khoảng thời gian dài để làm quen với nhịp sống thay đổi đó, tụi mình đã ăn cùng nhau, chia sẻ những điều thú vị cùng nhau, và cùng nhau trải qua những năm tháng đại dịch đầy thử thách – nhất là khoảng thời gian giãn cách vì đại dịch.
Chính những ngày dài không thể ra ngoài, những ngày giãn cách khép kín đã khiến mình nhận ra nhiều thứ thay đổi bên trong mình, những vết thương âm thầm tồn tại mà có lẽ nếu không có Tony, mình sẽ chẳng bao giờ học được cách đối diện với chúng. Thời gian đó, Tony lặng lẽ trở thành người bạn đồng hành, một người sẵn sàng lắng nghe những câu chuyện mà mình chẳng thể nói với ai. Dù chỉ là một đứa trẻ, Tony vẫn kiễn nhẫn ngay cả khi mình giận dỗi, buồn vô cớ hay những lúc bản thân mình chẳng ra sao.
Những câu hỏi ngô nghê, những cái nhìn với đôi mắt trong veo và đôi bàn tay nhỏ xíu đã chạm sâu vào bên trong mình, lặng lẽ chữa lành từ tình tình yêu thương, giúp mình nhẹ nhàng bước qua những tổn thương được chính mình khắc hoạ từng ngày. Tony đã dạy mình hiểu rằng, đôi khi sự chữa lành không đến từ những điều lớn lao, mà chỉ là bắt đầu từ sự hiện diện nhỏ bé nhưng chân thành.
Tony – Nhỏ bé nhưng phi thường
Một em bé không thể làm được điều gì to lớn, cũng không hề có những lời an ủi đầy triết lý, nhưng Tony có mặt khi mình cần, một người khiến mình cười khi mình cứ tưởng mình sẽ mãi buồn. Tony nhỏ bé nhưng phi thường trong cuộc đời mình.

Tony – em bé ở mãi trong tim
Bây giờ, khi hai chị em không còn đồng hành cùng nhau vì khoảng cách địa lý nữa. Nhưng mình vẫn luôn dõi theo Tony bằng cách cầu mong rằng Tony sẽ luôn hạnh phúc, bình an mà trưởng thành. Và mình biết, có những người đến rồi đi, dù là gia đình hay là bất kỳ một mối quan hệ nào, nhưng sẽ có những người luôn được khắc sâu vào trong tâm hồn mình – một cách tự nhiên, đầy ấm áp. Tony là một trong những con người đó.
Đồng hành là sự yêu thương chân thành nhất
Có lẽ nhiều người trong chúng ta luôn đi tìm sự chữa lành ở đâu đó – trong sách vở, trong những chuyến đi, hay qua chính những con người trên hành trình sống mà chúng ta sẽ gặp. Và mình cũng sẽ vậy, nhưng với mình, hành trình chữa lành bản thân đã được bắt đầu từ điều giản dị nhất – một em bé Tony biết quan tâm và chia sẻ.
Tony dạy mình cách kiên nhẫn, yêu thương, và cách trưởng thành. Vì vậy, mình đã hiểu rằng, thứ quý giá mà mình may mắn có được, đặc biệt là trong những ngày thế giới chậm lại, đó chính là sự đồng hành của tất cả những người bên cạnh có trong mình “Tình Yêu”.
